BÁNH HÓA NHIỀU





Con trẻ vô tâm, vì sao?

06/01/2016 09:52 GMT+7
TT - Hai tâm sự, một của người mẹ và một của người thầy nhưng cùng kể về sự vô tâm của con mình, của học trò mình.
Sự vô cảm, sự dửng dưng với tập thể, thái độ thiếu trách nhiệm với công việc chung không còn là cá biệt ở học sinh nào, lớp nào, trường nào
Thầy 
LAM HỒNG
Đọc để cùng giật mình, lo âu cho một ngày kia...
Ai chăm sóc mẹ?
Con gái tôi hiện học lớp 11. Biết điểm tổng kết học kỳ I, con về khoe với cả gia đình đạt học sinh giỏi, thuộc top 5 bạn có điểm số cao nhất lớp. Con tôi đề đạt nguyện vọng được bố mẹ thưởng tiền mua sắm quần áo và được đi chơi cùng các bạn vào đêm Noel.
Nhưng thật không may, ngay đúng đêm Noel vừa rồi tôi bị tăng huyết áp, mệt mỏi choáng váng, nên tôi cần con gái ở nhà chăm sóc. Khác với suy nghĩ của tôi, con gái tỏ vẻ khó chịu vì bị lỡ hẹn đi chơi cùng các bạn.
Nhìn con nhíu mày nhăn nhó khi mẹ nhờ đi bưng thuốc, làm vệ sinh... lòng tôi trĩu nặng, rơm rớm nước mắt. Con không hỏi mẹ được một câu: “Mẹ thấy trong người thế nào?”, “Mẹ ăn gì để con nấu...” mà cắm cúi vào điện thoại, cập nhật trạng thái trên Facebook: nỗi buồn không được đi chơi đêm Noel. Hóa ra con gái tôi vẫn còn quá bé bỏng, vô tư 
và vô tâm như ngày nào.


Nhớ lại những lần ông bà nội ngoại của con bị ốm, vợ chồng tôi tất tả ra vào chăm sóc bố mẹ trong bệnh viện, còn các cháu của ông bà thì bận học tối ngày nên không thể tới thăm. Hoặc các cháu đến thăm ông bà thì chỉ cho có lệ, và rất nhanh sau đó thì các cháu bị người lớn nhắc nhở “về nhà học bài”, “không có việc ở đây”...
Có đôi lần tôi cũng buồn nhiều, vì nhờ con để mắt tới ông bà đang bị bệnh thì con mãi để mắt tới màn hình điện thoại, đeo tai nghe như không hề biết gì xảy ra 
xung quanh mình.
Vì thương con học ngày học đêm cho bằng bạn bằng bè, cho có tương lai sáng láng mà một người mẹ như tôi không nề hà bất cứ điều gì để chăm sóc con: cơm bưng nước rót tới tận phòng, mỗi sáng sớm tranh thủ đi mua đồ ăn cho con, dành cho con thêm vài phút ngủ say...
Bây giờ tôi giật mình khi chứng kiến con gái chỉ quen nhận sự chăm sóc, nuông chiều từ cha mẹ mà không biết làm điều ngược lại là quan tâm chăm sóc cha mẹ, dù chỉ bằng một vài câu hỏi 
thăm, một bữa ăn sáng...
Những đứa trẻ vô tâm như con gái tôi ngày càng nhiều. Với những người thân yêu nhất, các con còn có thể đối xử như vậy thì mong chờ gì các con sẽ đối xử tốt, sống chan hòa, yêu thương mọi người?

Thứ Ba, ngày 05.01.2016 – Sau Lễ Hiển Linh
Mc 6, 34-44
“Chính anh em hãy cho họ ăn đi” (Mc 6,37)
     Lo cho chiên được ăn no nê là nhiệm vụ của người mục tử. Đức Giêsu đã muốn các môn đệ cộng tác trong việc này: “Chính anh em hãy cho họ ăn!” Qua phép lạ hoá bánh ra nhiều, Đức Giêsu tỏ mình ra cho đám đông dân chúng. Nhiều người ngày nay đang sống trong cảnh đói nghèo, người ta chỉ có thể xóa nạn đói nghèo bằng sẻ chia và liên đới.
    Lạy Cha, có bao điều chúng con giữ mà chẳng dùng, để lãng phí, trong khi đó có nhiều Ladarô túng quẫn. Xin cho chúng con biết sống liên đới với anh chị em nghèo khổ bằng chia sẻ nhỏ bé về tinh thần cũng như vật chất.
     Lạy Mẹ là Nữ Vương các Thánh Tiên Tri, xin cho những người đang phải sống trong cảnh đói nghèo và túng quấn tìm được sự trợ giúp để sống xứng đáng với nhân phẩm.
      Đức Chúa Giêsu chịu chết trên cây Thánh giá. Ta hãy xin đóng đinh tính xác thịt vào Thánh giá Chúa.
       XIN CHO CON CÓ MỘT TẤM LÒNG BAO DUNG, BIẾT ĐỒNG CẢM VỚI ANH CHỊ EM CON TRONG MỌI LÚC MỌI HOÀN CẢNH 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thứ Năm tuần 2 mùa vọng –Mt 11, 11-15 Bài chia sẻ của Cha Phó Đaminh

KÍNH THÁNH MATINO

BỌN GIẢ HÌNH