THỨ NĂM TUẦN XXIV THƯỜNG NIÊN B






Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 7: 36-50)

36 Có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn.37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm.38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: "Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi!"40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: "Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông!" Ông ấy thưa: "Dạ, xin Thầy cứ nói".41 Đức Giê-su nói: "Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn?"43Ông Si-môn đáp: "Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn". Đức Giê-su bảo: "Ông xét đúng lắm".44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: "Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi.47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít".48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Tội của chị đã được tha rồi".49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: "Ông này là ai mà lại tha được tội?"50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an".


Suy niệm

Sự tha thứ là đặc quyền của Thiên Chúa, nhưng tình yêu làm cho người ta hoán cải để nhận lãnh ơn tha thứ tội lỗi. Chúa Giêsu đã khẳng định điều đó khi Người nêu ra một ví dụ để ông Biệt phái nhận định. Chúa biết người phụ nữ đang rửa chân cho mình là ai. Chúa thấy được cả ý nghĩ đầy yêu thương nơi hành vi của người phụ nữ: bà khiêm cung qùi xuống dưới chân Chúa khóc nức nở, lấy tóc mình mà lau, hôn chân Người và xức dầu thơm chân Người. Đứng trước tấm lòng đầy yêu mến và hối cải như vậy làm sao Chúa lại không tha thứ được! Chính tình yêu đã đem đến ơn tha thứ: “Tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều”. 

Đàng khác, nếu tình yêu làm cho người ta được tha thứ tội lỗi thì chính sự tha thứ cũng lại là động cơ khơi dậy tình yêu, khơi đậy lòng mến. “Ai được tha ít, cảm mến ít”. Đây cũng là nhận xét được Chúa khen là chí lý của ông Biệt phái: “Tôi thiết tưởng là người được ông chủ tha nợ nhiều hơn”. Người được tha thứ năm trăm đồng quan sẽ mến chủ nhiều hơn người được tha năm mươi. Đó là vì khi lãnh nhận ơn tha thứ nhiều hơn, người ta đã lãnh nhận tình yêu nhiều hơn và vì thế người ta sẽ yêu mến nhiều hơn. Lòng yêu mến vì được tha thứ này sẽ là động cơ cho đời sống đức tin. Niềm tin làm cho người ta trông cậy ơn tha thứ, nhưng tình yêu phát xuất từ ơn tha thứ sẽ làm cho đức tin được triển nở. Đây là cảm nghiệm thật sâu sắc của những người tội lỗi biết quay về với Chúa. 

Lạy Chúa, tội lỗi con nhiều khôn xiết kể nhưng Chúa đã rộng lòng tha thứ cho con. Xin giúp con cảm nghiệm được tình yêu đó của Ngài để con biết tận tình đáp trả. Amen.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thứ Năm tuần 2 mùa vọng –Mt 11, 11-15 Bài chia sẻ của Cha Phó Đaminh

Thứ Năm tuần 22 Thường niên năm II (Lc 5,1-11) TGM Giuse Nguyễn Năng Ngày 05/09/2024